Thứ sáu, 29/3/2024
Thứ sáu, 6/5/2016, 15:44 (GMT+7)

Chuyện gì tiếp diễn với các nhà vô địch gây sốc như Leicester

Trước Leicester đã có một số đội viết câu chuyện cổ tích bóng đá giữa thời hiện đại, nhưng không phải đội nào cũng duy trì được thành tích ấn tượng sau đó.

Chelsea vô địch Champions League 2012. Sau thành công bất ngờ ở đấu trường danh giá nhất châu lục, đội chủ sân Stamford Bridge trao cho HLV tạm quyền Roberto Di Matteo một bản hợp đồng chính thức hai năm. Tuy nhiên, nhà cầm quân trẻ người Italy bị sa thải khi mùa bóng mới diễn ra được khoảng ba tháng, vì chuỗi trận nghèo nàn ở vòng bảng Champions League. Người kế nhiệm, Rafael Benitez, cũng không thể giúp Chelsea khỏi bị loại sớm ở mặt trận số một châu Âu mùa đó. Nhưng HLV người Tây Ban Nha đã kịp đưa CLB đến với danh hiệu thứ hai liên tiếp ở đấu trường châu Âu, khi họ đánh bại Benfica với tỷ số 2-1 để đoạt Europa League.

 

Nhưng cũng ở mùa giải 2012-2013 đó, Chelsea chỉ kết thúc Ngoại hạng Anh ở vị trí thứ ba, với 14 điểm kém nhà vô địch Man Utd.

Hy Lạp vô địch Euro 2004. Đội tuyển này đã thất bại ngay sau cú sốc thành công. Họ chỉ kết thúc bảng đấu loại World Cup 2006 ở vị trí thứ tư, sau Đan Mạch, Thổ Nhĩ Kỳ và Ukraine, và vắng mặt ở vòng chung kết trên đất Đức. Chiến dịch bảo vệ ngôi vương châu Âu của họ cũng thật thảm hại, khi kết thúc vòng bảng Euro 2008 ở vị trí chót bảng với không điểm.

Leeds United vô địch Anh năm 1992. Sau thành công ở mùa 1991-1992, họ đã phải trải qua chiến dịch tồi tệ ở mùa giải Ngoại hạng Anh đầu tiên, không thắng trận nào trên sân khách. Họ thậm chí phải vật lộn với cuộc chiến trốn xuống hạng, chỉ kết thúc mùa giải 1992-1993 ở vị trí thứ 17, qua đó trở thành một trong những CLB có mùa giải bảo vệ danh hiệu tệ hại nhất ở Ngoại hạng Anh.

Man Utd giành cú ăn ba khó tin năm 1999. "Quỷ đỏ" thành Manchester gây tranh cãi khi trở thành đội đầu tiên bỏ chiến dịch bảo vệ Cup FA sau mùa giải thành công nhất lịch sử. Thay vào đó, họ lựa chọn tham gia giải FIFA World Club đầu tiên ở Brazil, với tư cách nhà đương kim vô địch Champions League. Man Utd vẫn giữ được phong độ ở Ngoại hạng Anh, với danh hiệu thứ ba liên tiếp cùng cách biệt điểm số kỷ lục (18 điểm hơn đội về nhì). Nhưng năm 2000, họ đã không lặp lại được thành tích rực rỡ ở Champions League, khi bị Real Madrid loại từ tứ kết.

Arsenal vô địch Ngoại hạng Anh 2004 cùng thành tích bất bại. Sau khi đăng quang cùng kỷ lục không thua trong suốt 38 vòng đấu, “Pháo thủ” kéo dài mạch ấn tượng đó thành 49 trận qua đầu mùa giải tiếp theo. Nhưng giấc mơ có trận thứ 50 liên tiếp không thua của họ tan vỡ khi chịu thất bại 1-2 trên sân Old Trafford. Phong độ của Arsenal ảnh hưởng từ đó, và chỉ có thể kết thúc mùa giải 2004-2005 ở vị trí thứ nhì, với tám điểm kém Chelsea của Jose Mourinho.

 

Nhưng bù lại, Arsenal đoạt Cup FA 2005, khi phục hận thành công Man Utd bằng chiến thắng trong loạt sút luân lưu trận chung kết ở Cardiff (xứ Wales). Gần 10 năm sau Arsenal mới lại có được một danh hiệu lớn.

 

Porto vô địch Champions League 2004. Sau thành công bất ngờ, Porto mất Jose Mourinho vào tay Chelsea, và trải qua mùa giải bất ổn cả trong lẫn ngoài sân cỏ. Người kế nhiệm Mourinho, Luigi Del Neri bị sa thải ngay trước khi diễn ra trận mở màn mùa giải vô địch Bồ Đào Nha. HLV tiếp theo, Victor Hernandez, cũng bị cắt hợp đồng giữa mùa. Trong chiến dịch bảo vệ Champions League, Porto bị Inter loại sớm ở vòng 16 đội. Thành tích của họ ở giải vô địch Bồ Đào Nha cũng nghèo nàn, khi chỉ kết thúc ở vị trí á quân với tám điểm thua Benfica.

Đan Mạch vô địch Euro 1992. Phong độ của đội tuyển này cũng tụt dốc ngay sau thành công kinh ngạc, khi họ trải qua ba trận hòa liên tiếp với tỷ số 0-0 ở đầu vòng loại World Cup 1994. Mạch trận tồi tệ đó khiến họ chỉ kết thúc bảng đấu loại ở vị trí thứ ba, không giành được vé dự vòng chung kết ở Mỹ.

 

Chiến dịch bảo vệ ngôi vương châu Âu của Đan Mạch cũng gây thất vọng, khi họ không thể vượt qua vòng bảng tại Euro 1996.

Atletico vô địch La Liga 2014. Sau khi bất ngờ qua mặt hai ông lớn Real Madrid và Barcelona để đăng quang, đội bóng này đón về bảy tân binh. Nhưng ngoại trừ Antoine Griezmann, những cầu thủ mới còn lại của họ đều là những người ít tên tuổi. Diego Simeone không ưu tiên tăng cường lực lượng, thay vào đó là duy trì tinh thần chiến đấu và tập luyện của toàn đội bóng.

 

Mùa giải 2014-15, họ kết thúc La Liga ở vị trí thứ ba, với 16 điểm kém nhà vô địch Barcelona.

Montpellier vô địch Pháp năm 2012. Đội bóng đến từ miền Nam nước Pháp gây sốc khi đánh bại một PSG hùng mạnh và giàu có trên đường đua vô địch Ligue 1 mùa 2011-2012. Tuy nhiên, sau chiến công đó, như bi kịch của nhiều đội bóng nhà nghèo khác, Montpellier bắt đầu bị bòn rút những cầu thủ tốt nhất. Vua phá lưới Oliver Giroud ra đi trong mùa hè, hòn đá tảng ở hàng thủ Mapou Yanga-Mbiwa từ biệt ở giữa mùa, khiến đội bóng sa sút dần. Ở màu giải kế sau, họ xếp chót bảng, bị loại ngay từ vòng bảng Champions League, đồng thời sớm hết hy vọng bảo vệ ngôi vô địch Ligue 1, nơi họ cán đích với vị trí thứ chín.

Các mùa sau đó, Montpellier trở lại với hình ảnh một đội bóng tầm thường như hình ảnh quen thuộc trước đó của họ.